Những sớm mai thức dậy, chị có thói quen nằm nán lại trên giường, nghe tiếng chồng và Cún rộn ràng trong bếp.
Chị thường xem đó là khoảng thời gian của riêng mình trong ngày, thư thái và hạnh phúc, tận hưởng cảm giác có “ai đó” đang chuẩn bị bữa sáng cho mình.
Trong bếp, tiếng Cún đang hát líu lo một bài hát thân quen:”Như một hòn bi xanh, trái đất này quay tròn, căn nhà ta nằm nhỏ, trong lòng một quê hương…” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài hát ấy đã theo hai vợ chồng chị từ những ngày mới quen nhau thời sinh viên, như một ước mơ. Câu hát của con trai mang theo một ý nghĩa hoàn toàn mới, khi vợ chồng chị đã sắp bước sang “cột mốc” quan trọng mới: Chuẩn bị cho một mái nhà mới, một giấc mơ xanh giữa lòng thành phố.
Giữa thị thành, ta xây một giấc mơ xanh…
Mới đó mà đã 12 năm vợ chồng chị gắn bó với mảnh đất này, biết bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu nỗ lực. Từ cái xưởng nhỏ xíu, anh chị đã phát triển được thành một công ty kha khá với mười mấy nhân viên. Rồi Cún chào đời, thoắt một cái, giờ cu cậu đã vào lớp 4.
Hạnh phúc cứ đầy ắp, trọn vẹn dần. Chỉ có điều, dường như thi thoảng chị vẫn nhận ra mình “thiếu” một cái gì đó. Cảm giác “thiếu” ấy thường hiện lên rõ rệt vào những ngày áp lực và căng thẳng, khi hàng xóm sát bên cứ hát karaoke inh ỏi mà chị thì cần giấc ngủ sau một ngày mệt mỏi.
Những lúc lắng nghe chị “cằn nhằn” – điều rất hiếm hoi ở một người phụ nữ chịu khó và nhẫn nại – anh vẫn hay nhắc về một giấc mơ: Giấc mơ hai vợ chồng sẽ có một khoảng không gian xanh mát như chị yêu thích, để chị thỏa sức chăm sóc những chậu hoa hồng nho nhỏ; có nơi cho Cún tung tăng chơi đùa, học cách đạp xe đạp, học cách trồng rau, cách xây những ngôi nhà trên cát…
Thị thành đất chật người đông, kiếm ra một nơi như thế khó như… mò kim đáy biển. Nhưng anh không bỏ cuộc! Anh đã nhiều lần thử tìm ra vùng ven Sài Gòn, hoặc các khu biệt thự nhiều mảng xanh như Quận 7, Quận 2…, song nơi vắng vẻ lại sợ thiếu an ninh, nơi nhiều không gian xanh mát thì giá thành không còn vừa sức nữa.
Cứ thế, mãi cho đến khi anh tìm thấy Diamond Centery – nơi anh vẫn gọi đùa là “giấc mơ xanh” phía Tây Sài Thành.
Ở nơi này, hạnh phúc là khi…
Việc tìm ra Diamond Centery với anh chị giống như tìm thấy giấc mơ giữa đời thực. Trong lòng thành phố, bất ngờ mở ra một không gian nghỉ dưỡng được bao trọn bởi thảm xanh 16ha với 3 hồ cảnh quan uốn lượn. Nắm tay chị, anh chỉ cho chị xem từng góc nhỏ đầy ắp nắng gió trong lòng. Anh bảo: “Nơi này giống như một resort ven biển vậy. Mai mốt không cần chờ đến hè mình mới có thể sắp xếp thời gian đi nạp ‘vitamin Sea’ rồi. Ở đây, con mình có thể thoải mái xây lâu đài cát ở hồ cát biển nhân tạo, em vừa trông con vừa thư giãn trên ghế tắm nắng trên nước, rồi gia đình mình lại dạo chơi ở vườn cọ 4 mùa… Nhà mình như một nơi nghỉ dưỡng đích thực, ồn ào và mệt mỏi được gác lại sau cánh cửa!”.
Càng tìm hiểu về Diamond Centery, anh chị càng hạnh phúc, khi biết căn hộ tương lai của mình có đầy đủ mọi tiện ích cho mỗi cá nhân có thể nhẹ nhàng “thanh lọc” cơ thể khỏi mọi áp lực bên ngoài. Chị mê những sớm mai dạo bộ nơi vườn thảo mộc và thưởng trà khu thư giãn đêm trăng – nghe lãng mạn như một giấc mơ thời con gái. Anh thì hào hứng với các phòng gym, hồ tập yoga dưới nước, khu BBQ để họp mặt bạn bè và cả khu xem phim ngoài trời Ánh Sao.
Với Diamond Centery, hạnh phúc với anh chị không còn là một điều mơ hồ hay khó diễn tả. Ở nơi này, hạnh phúc hiện lên rất rõ rệt, khi chị có thể thư giãn hoàn toàn, có thể dành thời gian cho chồng con, gắn bó với cộng đồng cư dân, cũng như có thể hòa mình vào thiên nhiên xanh mát.
Hơn hết, nơi này có thể khiến bé Cún yêu của anh chị được lớn lên trọn vẹn hơn, thoả thích tung tăng đùa giỡn giữa cỏ cây, hoa lá, ngay tại giữa một thành phố đất chật người đông như Sài Gòn này.
Anh gọi nơi đây là giấc-mơ-xanh. Còn chị thầm gọi nơi này là chốn về hạnh phúc. Bởi chị biết, chị và tổ ấm của mình sẽ có được niềm hạnh phúc vẹn tròn: thư thái với chính mình, đầy ắp tiếng cười với cộng đồng cư dân, và yên bình giữa thiên nhiên!
Facebook Comments